Thứ Hai, 28 tháng 9, 2015

Niềm vui nghề tuyển dụng

Lần đầu tiên làm nghề tuyển dụng và thấy mình cũng thích thích cái nghề này.

- Đọc hồ sơ, CV ứng viên, những hồ sơ kinh nghiệm hoành tráng, tiếng Anh, tiếng Việt đầy đủ, những hồ sơ non nớt của các em sinh viên mới tốt nghiệp ra trường và những bức thư xin việc ngô nghê, kiệm lời từ những người chưa có kinh nghiệm đến những lão làng kinh nghiệm đầy mình, giáp khiên đầy đủ, vũ khí hàng khủng... có ngày ngồi lọc đến tận hơn 40 cái CV cho vị trí chỉ tuyển 01 người, mệt nghỉ luôn, nhưng mà vẫn cứ vui *cười*....... e hèm tui chưa bị hâm đâu...
- Rồi còn khi nhận được điện thoại ứng viên gọi điện đến hỏi thêm thông tin về vị trí mình đang tuyển một cách hào hứng làm mình cũng vui theo.
- Rồi thì khi ứng viên đề nghị xin cho em được nộp hồ sơ trực tiếp nữa, chà, sao mà nhiệt tình thế chứ, kiểu này là duyệt luôn, và cuối cùng thì em ấy được nhận vào làm thiệt...
- Rồi thì có lúc còn phải chống trả những đòn tấn công dữ dội, phang không nương tay của ứng viên khi nghi ngờ hoạt động kinh doanh của mình cùng với việc lo sợ của sinh viên mới tốt nghiệp rằng sẽ bị lừa, công ty đa cấp, mất phí,... và vực lại sự tin tưởng của ứng viên để rồi họ hứng thú với công việc và nộp đơn ứng tuyển và kết quả là được nhận vào làm việc...

Nghề tuyển dụng mệt và lắm thứ khó khăn lắm, đặc biệt là với các vị trí khó tuyển, kén "người tiêu dùng" sử dụng và ưa chuộng sản phẩm đó nhưng chỉ một chút phản hồi tích cực từ ứng viên (việc ứng viên nộp CV vào những vị trí khó tuyển đó) thì cũng đủ thấy vui cả tuần và có thể làm việc được cả tháng rồi *cười*...

Có 1 bài viết mới kiếm được cũng có cùng tâm trạng như mình nè. Cảm thấy vui lây luôn *cười*.

"Nghề tuyển dụng là một trong những nghề tuyệt vời! Không nói tới nó phù hợp với tôi hoàn toàn vì tôi được gặp gỡ, trò chuyện với nhiều người ở nhiều mức độ khác nhau, nghề tuyển dụng còn đem đến những bất ngờ rất thú. Đơn cử như việc ngồi dán mắt hàng giờ vào chiếc màn hình máy tính và sàng lọc hồ sơ.


Hôm ấy tôi nhận khoảng trên dưới 10 hồ sơ. Tôi bắt đầu tỉ mẫn mở từng file đính kèm một và chăm chú xem từng chi tiết, sàng lọc với phần yêu cầu công việc mà bộ phận Sales gửi sang. Tính từ hôm qua đến nay, chúng tôi nhận được cũng khoảng trăm bộ hồ sơ, mà vị trí cần tuyển thì chỉ có một. Thật vất vả cho ứng viên khi họ phải chứng tỏ mình trước nhất thông qua cách trình bày hồ sơ của mình.

Có nhiều ứng viên chọn cách giới thiệu thật nhiều thành tích kinh doanh, số khác lại tô đậm thành quả học tập, một số thì cố gây ấn tượng bằng số năm kinh nghiệm. Duy có một hồ sơ, tôi tin rằng chủ nhân của bộ hồ sơ này đang cô gây ấn tượng bằng tính sáng tạo!

Hồ sơ mở đầu bằng phần mục tiêu với câu chuyện về Khổng Minh và Lưu Bị. Ứng viên này đã giúp tôi ôn lại lịch sử Tam Quốc khi kể lại nguyên văn câu chuyện nổi tiếng Lưu Bị cầu Khổng Minh. Có điều, tôi vẫn chưa hiểu được ngụ ý sâu xa khi ứng viên đưa vào hồ sơ câu chuyện trên. Tôi đoán lờ mờ, ngụ ý của câu chuyện trên rằng : “công ty hãy tuyển tôi, vì khó khăn lắm mới thấy một Khổng Minh như tôi!” Một cách gây ấn tượng thú vị đấy chứ!

Nó khiến tôi tiếp tục đọc tiếp hồ sơ dài hơn 2 trang A4 để tìm lời xác minh cho lý giải của tôi. Thật bất ngờ! Tất cả những lý lẽ tôi tìm được tại phần kinh nghiệm vỏn vẹn vài từ với mức độ hiểu lầm khá cao:

“Kinh nghiệm: Bán hàng nam giới

Tính tình: vui vẻ, hoà đồng vô cùng đáng tin cậy”

Những người trẻ, đôi khi họ có những sáng tạo hơi quá đà. Bạn có thể cho đó là sáng tạo, nhưng tôi lại cho rằng đây là sự thiếu nghiêm túc. Và dĩ nhiên, tôi sẽ phải nói: “xin lỗi hồ sơ của bạn không phù hợp!” cho trường hợp trên. Vậy là một ngày làm việc nữa trôi qua.

Bạn thấy đấy, nghề của tôi vẫn luôn tràn đầy những thú vị nho nhỏ hằng ngày. Hãy cùng tôi khám phá những câu chuyện sau nhé."

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét